Hậu cung lập tức biến thành chiến trường của đám ma pháp tiên tử. Đúng như Thu Minh Thù dự liệu, sau khi dùng Cầu Biến Hình, tất cả mọi người đều thoát khỏi trạng thái mê muội, khôi phục sự tỉnh táo.
Thế là ảo trận của Nhạn Tình chính thức bị phá giải. Giờ ai cũng có Cầu Biến Hình trong tay, chẳng còn ai bị ảnh hưởng bởi mị lực của hắn nữa, kỹ năng kia lập tức trở nên vô dụng.
Hai bên lại tiếp tục giao chiến. Lần này không còn thứ sức mạnh kỳ quái kia quấy nhiễu, bên Hoàn Ý nhanh chóng chiếm lại ưu thế.
Dù đám đệ tử của Nhạn Tình có giỏi đến đâu thì khi phải đối mặt với những cao thủ mạnh nhất của hoàng cung nước Nghiêu, Tây Lục và Phượng Lân Châu, chúng cũng chỉ có thể cầm cự một lúc rồi dần dần rơi vào thế yếu.
Người lên tiếng lần này lại là Thu Minh Thù. Y liếc nhìn cục diện trước mắt, rồi quay lại đáp trả chính câu Nhạn Tình từng nói với mình:
"Bây giờ ngươi vẫn còn nghĩ là mình có lợi thế à?"
Nhạn Tình vẫn khoanh tay đứng đó, nhìn trận chiến trước mắt mà không biểu lộ chút cảm xúc nào, cứ như tất cả những chuyện này chẳng liên quan gì đến hắn. Thắng bại của những kẻ dưới trướng hắn, dường như cũng chẳng quan trọng.
"Đủ rồi." Nhạn Tình thản nhiên nói. "Ta thấy chán rồi."
Thu Minh Thù lập tức cảnh giác, im lặng mấy giây rồi hỏi:
"Ý ngươi là gì?"
Nhạn Tình ngước mắt lên, ánh mắt sâu thẳm:
"Ý ta là... chấm dứt trận chiến này ngay đi."
Thu Minh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lam-the-nao-de-tang-diem-ky-nang-cho-mot-yeu-phi/2725271/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.