Trước khi đi phẫu thuật ở Mĩ, trong phòng chờ.
Người đến tiễn Cao Dương Thành và Đỗ Hoàng Ngân thực sự không ít.
Trần Lan, Vũ Phong, Thùy Sam, Tiểu Dương Dương, không thiếu một ai, tất cả đều đến.
Vũ Phong nói lời tạm biệt với Cao Dương Thành, nắm tay, vỗ ngực: “Sau này, đừng quên anh em đấy nhé!”
Cao Dương Thành ra vẻ thần bí: “Chờ tôi quay về rồi cùng tổ chức đám cưới nhé!”Mở APP MÊ TÌNH TRUYỆN để đọc nhé!
Vũ Phong vui mừng: “Thật á?”
Cao Dương Thành ngẩng đầu nhìn hai người phụ nữ đang nói chuyện to nhỏ bên cạnh, cười gật đầu: “Thật, chờ tôi về nhé!”
“Được!”
Vũ Phong hơi cảm động.
Đám cưới anh sớm đã muốn làm rồi, nếu bốn người có thể cùng nhau tổ chữ hôn lễ, vậy thì đúng là song hỷ rồi không phải sao? Đến lúc đó Tiểu Sam nhất định sẽ rất vui.
Ý kiến này, quả thực không tồi!
“Hai người đang nói chuyện gì vui thế?”
Hoàng Ngân kéo Thùy Sam đến gần, hỏi Cao Dương Thành.
Cao Dương Thành né tránh câu hỏi của Hoàng Ngân, nhìn vào đồng hồ đeo tay: “Chúng ta vào làm thủ tục thôi!”
“Chờ thêm một chút nữa đi!”
Hoàng Ngân kéo kéo tay áo Cao Dương Thành, rồi kiễng chân nhìn về phía cổng sân bay, quay người sang hỏi mẹ cô, lúc này mới thành thực nói: “Mẹ, con...gọi ba của Dương Thành tới, chắc...không sao chứ ạ?”
Trần Lan gương mặt hơi thay đổi một chút, cười gượng gạo, lắc đầu: “Có sao đâu, bạn cũ gặp nhau thôi mà, không sao, không sao đâu con.”
Hoàng Ngân hiểu mẹ của cô, khi nào mà bà vội
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lam-vo-bac-si/540588/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.