Tưởng Nam Thư đeo tai nghe lên, nghe xong đoạn tin nhắn thoại thì không nhịn được mà bật cười.
Dù chưa thấy Tống Dã đánh nhau bao giờ nhưng cô đã từng xem anh đấu kiếm, tấn công và phòng thủ đều vô cùng nhịp nhàng. Nếu đánh nhau, chắc chắn cũng sẽ rất giỏi. Tuy vậy, anh hẳn sẽ không để bản thân rơi vào tình huống đó.
Tưởng Nam Thư cười rồi nhắn lại: [Không ai cướp em đi được đâu.]
Thấy bên kia đang nhập tin nhắn, cô vội vàng gõ nhanh hơn:
Thư: [Anh đừng nói chuyện với em nữa, em phải làm việc đây.]
Tống Dã nhìn vào khung chat, khóe môi hơi cong lên, cuối cùng vẫn gửi tin nhắn đã soạn sẵn:
Tống Dã: [Nếu thấy khó chịu thì nói với anh, tối nay chúng ta về nhà sớm.]
Không nhắc thì thôi, nhắc đến lại khiến mặt Tưởng Nam Thư nóng lên. Cô hít sâu một hơi, đặt điện thoại xuống, xua đi những ý nghĩ vẩn vơ trong đầu, cầm ly nước đi đến phòng trà.
Chu Giai Lạc cũng định đi rót nước nên liền đi theo.
Tưởng Nam Thư rót một cốc cà phê đen, còn Chu Giai Lạc ôm cốc nước, vừa nhìn vừa nói: “Chị Nam Thư, Phương Húc nói hôm đó Trần Thanh Việt có việc nên không đến tham dự tiệc đính hôn của tụi em được.”
Tưởng Nam Thư khựng lại, quay đầu nhìn cô ấy.
“Ôi, chị đi đi mà…” Chu Giai Lạc nài nỉ, ánh mắt đầy vẻ đáng thương. “Bạn thân của em hôm đó đi công tác không đến được. Nếu hôm đó xong việc tan làm sớm thì chị đến chung vui nhé!”
Tưởng Nam Thư tỏ vẻ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lan-dau-yeu-duong-nong-chay/1189797/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.