Lúc Lương Nguyệt Loan vừa bước lên lầu vừa kết nối cuộc gọi video, bên phía cô vẫn là một mảng đen mờ, Tiết Duật vẫn không nhìn thấy rõ mà chỉ nghe thấy tiếng bước chân của cô.
“Vừa về tới nhà hỉ?”
“Ừ, hôm nay đi dự sinh nhật Văn Miểu.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về . Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Muộn vậy sao, cậu về một mình à?”
“Không phải, có một người bạn vừa hay thuận đường, nên cùng nhau bắt xe về,” Cô về tới cửa nhà, “Cậu đợi một lát, mình về phòng rồi tụi mình nói chuyện tiếp.”
Điện thoại vẫn chưa tắt, Ngô Lan thức đợi cô về nhà rồi mới chuẩn bị đi nghỉ ngơi, Tiết Duật mơ mơ hồ hồ nghe thấy 2 mẹ con đang nói gì đó, trong bụng suy nghĩ năm mới năm mẻ, ai mà trùng hợp như vậy, lại “thuận đường” nữa chứ.
Màn hình vẫn là một mảng đen, anh ngước nhìn đồng hồ, 11h40p.
Hương vị tết ở nông thôn so với thành phố thì có phần đủ đầy hơn, mọi người ở bên ngoài phấn đấu cả một năm, ai cũng mong chờ ngày trở về ăn bữa cơm đoàn viên. Mặc dù nông thôn không còn được mấy người ở, nhưng ai quan tâm nhiều vậy chứ, miễn là còn người thì đèn vẫn sáng.
Tiết Quang Hùng vẫn đang chơi đố nhau phạt rượu trong nhà. Một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lan-vay-a-tu-that-lam/692660/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.