Hơi nóng bức người nhằm chính diện thổi tới, cái nắng vô tình tàn bạo như muốn đốt cháy da thịt con người.
Đây là nơi nóng nhất trong khu vực xích đạo.
Lăng Độ Vũ giống như một người tha hương rời xa quê nhà đã lâu, giờ mới trở về, trải bước trên con đường đất mềm.
Lăng Độ Vũ tay trái kéo hành lý, ngồi lên xe chuyển hàng của sân bay, đến cửa vào hải quan.
Thiết bị ở sân bay thô sơ lạc hậu, hiệu suất công việc không cao. Thật khó có thể
tưởng tượng nổi những người Châu Phi làn da đen, mái tóc xoăn ngoằn ngoèo, cặp môi dày, cánh mũi sư tử với công cụ thô sơ lại có thể săn bắt được những con mãnh thú chạy nhanh như chớp.
Lăng Độ Vũ đề cao cảnh giác lên mức cao nhất có thể.
Đối với phần lớn các nước ở Châu Phi, anh không chỉ là nhân vật không được hoan nghênh, mà còn đứng đầu về phần tử nổi loạn và là tội phạm bị truy lùng, các nhà độc tài ở đó hận là không được ăn sống nuốt tươi anh. Do vậy muốn giữ gìn sinh mệnh, Lăng Độ Vũ không thể không cẩn thận.
Lần này vũ khí được vận chuyển đến Nạp Mễ Bỉ Á, giả thuyết rằng cục tình báo Nam Phi nhận được tin tức thì nhất định sẽ không bỏ lỡ cơ hội ngăn chặn và phá hoại.
Khả năng này tuyệt đối là có thể.
Lăng Độ Vũ bỏ vào túi áo vài chiếc Thôi Lệ Bạo Vũ đạn.
Những chiếc Thôi Lệ Bạo Vũ đạn này có thể phát nổ trong nửa giây, làm cho không gian trong phạm vi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lang-do-vu/1651916/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.