Trước kia, rất đông hương dân vào thành bán những loại cây như ngải cứu, hướng dương, hương bồ, ngày ấy chẳng ai hỏi thăm, vậy mà hôm nay nhà nào nhà nấy đều muốn mua.
Hương dân gồng gánh rao hàng dọc đường, vừa đi vừa nghỉ, hai sọt trúc hoa cỏ bán sạch bách, túi buộc bên hông phình to, chứa đầy tiền đồng.
Lý Quả trời tờ mờ sáng đã rời giường, thong thả đi tới cửa tây, thoáng thấy mấy hương thân gánh ngải cứu vào bán.
Đoan ngọ, cửa hàng bánh bao nghỉ làm, Lý Quả vui vẻ nhàn nhã. Cậu rời giường sớm ra khỏi thành như vậy, là vì ngải cứu, hoa hướng dương cùng hương bồ miễn phí.
Ba loại thực vật này, ngoài thành đều có cây mọc dại, hà tất dùng tiền mua. Người nghèo căn bản không thể sinh sống như vậy được.
Tại ngoại thành thu thập ba loại cây này, tiện đường bẻ một cành liễu ở bờ sông, Lý Quả trở về.
Cành biếc dài xanh biếc, hương bồ, hoa hướng dương vàng óng, ngải cứu mềm mại, dùng dây thừng bó lại treo ở trên cửa.
Hoa hướng dương của Quả gia còn to hơn, trông rực rỡ hơn cả hoa láng giềng mua về.
Lúc này Quả nương đã rời giường, bận rộn trong bếp, đang quấy bột gạo đã ngâm cả đêm qua, bỏ thêm khoai, hạt đậu vào. Quả Muội ở bên cạnh hỗ trợ, hý hoáy xếp lá. Đây là muốn gói tống tử. (tương tự bánh ú)
Lý Quả xắn tay áo, qua xếp lá, đặt hai lá tre gấp lại, lấy tay vòng lên, thanh hình cái phễu. Quả Muội cẩn thận quan sát, sửa động tác của mình,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lang-gieng/1377333/quyen-1-chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.