Làm thương tuy tốt nhưng không bằng làm quan, có tiền không bằng có quyền. Ôm suy nghĩ như thế, Lý Đại Côn sau khi làm giàu, liền để hai nhi tử đi học, nghĩ ngày nào đó mộ tổ tỏa khói xanh, ra làm quan, cỡ nào uy phong.
Nghĩ thì nghĩ như vậy, nhưng hai nhi tử lại chẳng phải loại học hành giỏi giang gì, đại nhi tử Lý Tài Minh cũng là kế thừa gia nghiệp, cùng Lý Đại Côn quản lý tửu lâu.
Lý Tài Minh đọc sách làm thơ không được, song làm ăn đặc biệt biết luồn cúi, là một người tinh ranh.
Nhị nhi tử Lý Tài Thục, đi học ở Tư thục năm, sáu năm, viết văn chương rắm chó không kêu, trong giới học trò chẳng ai để ý tới hắn, ngược lại vô cùng thân thiết với đám con buôn vô lại. Người này tuy chỉ đọc sách bình thường, song am hiểu thuật lừa dối, Lý Đại Côn chỉ biết hắn học hành không nổi, cũng không biết hắn còn biết ăn uống, chơi kỹ, cờ bạc.
Lý phu nhân liều mạng bảo bọc, che chở.
Lý Tài Minh tuy tuổi còn trẻ nhưng đã là thiếu đông gia của Vĩnh Phong lâu, bộ dạng hắn chỉn chu hơn so với Lý Tài Thục, trong công việc già dặn giống Lý Đại Côn cha hắn, ngay cả dáng đi, bản chất hay nịnh bợ, keo kiệt, hai cha con cũng y chang nhau.
Cuối năm, bà mối đến bàn chuyện hôn sự cho Lý Tài Minh, ý đồ đem tam nữ nhi của tiệm thuốc Lục gia thành đông Lục Lịch Phàm gả cho hắn.
Người người đều biết Tam cô nương Lục gia mặt to bành, mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lang-gieng/1377350/quyen-1-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.