Ngoài sân đỗ quyên nở đỏ, từng khóm từng khóm vươn mình dưới ánh dương quang chói lọi. Nữ nô bận rộn bưng khay lễ vật ra ra vào vào An Tự Các – địa phương náo nhiệt nhất Ngạc vương phủ. Cứ vài ba nhóm vào lại có vài ba nhóm đứng chờ bên ngoài, nối liền không dứt khiến ai cũng hiếu kỳ không biết là có chuyện gì.
Ở trong An Tự Các, Mộ Hoan chậm rãi nhìn lễ vật chất đầy trên bàn, còn suýt chút nữa đã hoa cả mắt.
“Nương nương, tất cả đều ở đây. Bên trái đặt toàn bộ đều là trang sức, bên phải là vải vóc gấm lụa, ngoài kia thì có mấy món đồ đồng đồ sứ. Thậm chí sáng nay trong cung còn đưa tới mấy bức tranh thêu đẹp mắt, còn nói nương nương thích có thể lưu lại.”
“Hoàng thượng ban thưởng hào phóng như vậy, bản phi thật sự thụ sủng nhược kinh.”
“Trong này còn có cả lễ vật của Thái hậu, của phi tần trong cung và một ít từ phu nhân cao môn các phủ. Bọn họ biết điện hạ được phong đến Kim Thiết liền ra sức nịnh bợ, số lễ vật này cứ vài ba ngày lại đến một xe. Mấy hôm trước có một nhóm quý phụ trong kinh thành đòi gặp nương nương nhưng đều bị nô tỳ đuổi đi hết, điện hạ cũng đã ra lệnh không cho ai làm phiền nương nương.”
“Tốt lắm, bản phi nếu còn gặp bọn họ sẽ đau đầu chết mất.”
Xoay người ngồi xuống nhuyễn tháp, Mộ Hoan chỉ tay vào số lễ vật trên bàn phân phó: “Vải vóc bình thường đều đem ra hắc thị bán đi, những
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lang-hau-truyen-ki/1154419/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.