Bùi Nhị Lang vốn sẽ ở nhà khoảng hơn một tháng.
Nhưng mà mới qua nửa tháng, triều đình đã đột nhiên hạ lệnh triệu tập toàn bộ quan viên lớn nhỏ tại hoa kinh Trường An về kinh, tuyệt đối không được chậm trễ.
Từ sáng sớm, mấy người Hàn tiểu tướng đã chạy tới hẻm Sư Tử, muốn quay về kinh thành với hắn.
Ta cũng có hơi thắc mắc, trong lúc giúp hắn thu dọn hành lý còn hỏi: “Sao lại đột ngột quay về như thế, trong kinh đã xảy ra chuyện gì à?”
“Nghe nói là quân doanh tại Trường An tra ra một vụ buôn lậu vũ khí, số lượng quá lớn, liên lụy tới rất nhiều người, tất cả mọi người đều phải về để thẩm tra.”
“Ối chao, đây là chuyện lớn đó, nhị thúc nhớ phải cẩn thận một tí nhé.”
“Không cần lo đâu, ta chưa chính thức nhậm chức, sao có thể bị cuốn vào chuyện gì được.”
“Kinh thành tuy rằng phồn hoa, nhưng nghe người ta nói chốn quan trường xảo trá, mà ở dưới chân thiên tử cũng chẳng dễ giấu giếm gì. Bình an vô sự là tốt nhất, nếu không thì thà làm quan địa phương, chí ít cũng được tiêu dao tự tại.”
“Sao có thể so sánh như vậy được, hoa kinh tùy tiện phái một viên quan đến là quan lại địa phương đã sợ run hết lên rồi. Thật ra tất cả đều như nhau thôi, chẳng có thứ gì gọi là tiêu dao tự tại cả, chi bằng hướng tới chỗ cao, đá trụ giữa dòng, đứng lại càng vững.”
“Ừm, nhị thúc nói có lý, là ta ánh mắt thiển cận.”
Ta gật đầu tán đồng những lời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lang-hoai-huu-ngoc/396791/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.