Triệu Vũ nhịn không được, hất lên bù xù mái tóc hiện ra bản thân không lẫm vào đâu được khuôn mặt.
Lưu Tử Tinh chấn kinh: “Ngươi thế nhưng biết Dịch Dung Thuật! Có thể hay không dạy ta a! Sau này Triệu Vũ tiểu tử kia trở lại ta đảm bảo hắn giết không được ngươi!”Triệu Vũ vốn thở dài nhẹ nhõm thì bị Lưu Tử Tinh nói cho cứng đờ cả khuôn mặt.
Đây là dạng gì động bạn a!Nhìn Triệu Vũ vặn vẹo khuôn mặt, Lưu Tử Tinh tâm lý có chút nổ hoa! Này thì sát tinh mệnh! Hại lão tử suýt chút nữa liền chết!Lưu Tử Tinh không đủa nữa mà nói: “Ngươi bộ dáng làm sao thành ra như vậy?”Triệu Vũ thở dài một tiếng: “Nói ra thì cũng dài! ”“Ta là bị Thú Triều rượt! ”Lưu Tử Tinh: Con mẹ nó! Không nên như vậy trùng hợp a!Đột nhiên Phệ Thiên Cẩu trong tay ngửi ngửi cái gì, đột nhiên kinh hỉ nhìn về Triệu Vũ: “Điểu Đệ!!”Lưu Tử Tinh quái dị nhìn Triệu Vũ, Điểu Đệ nha! Triệu Vũ: “!.
”Không cần hắn nói một lời, Lưu Tử Tinh ngay sau đó liền hiểu ra vấn đề thực sự.
Trên vai Triệu Vũ bay ra một con chim nhỏ bộ lông vàng óng, nó la hét kinh hỉ bay tới ôm trầm lấy Phệ Thiên Cẩu: “Cẩu Huynh!!”Lưu Tử Tinh: “! ”Tổ hợp Chim Chó, có chút mùi gay đâu đây! “Trong núi?” Lưu Tử Tinh dò hỏi Triệu Vũ.
Triệu Vũ ánh mắt dần quái dị: “Ngươi cũng vậy?”Lưu Tử Tinh trực tiếp liền không nói gì, câm nín nhìn hai cái diễn lố gia hỏa.
Khóc đến nước mắt ồ át, Lưu Tử Tinh thật nhịn không được cầm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lang-le-rut-vong-quay-may-man-doi-ngay-quay/2141434/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.