A Vũ vừa thấy Khúc Tiểu Hà đang thò đầu ra ngoài cửa sổ, liền lập tức kéo nàng vào, đóng kín cửa lại.
Đơn Tà ngẩng tay, lòng bàn tay xoay ngửa, luồng sáng trắng đang lơ lửng giữa không trung lập tức rơi xuống, hóa thành một con hạc giấy đáp vào tay hắn. Con hạc này được người thi pháp, mới có thể bay lượn như vậy.
Tuy nhiên, hạc giấy dù được thi pháp cũng chẳng thể sánh với chim bồ câu đưa thư, cả khoảng cách lẫn thời gian bay đều rất hạn chế. Xem ra, người mà hắn cần liên lạc cũng không ở xa Thanh Hà trấn là bao.
Đơn Tà đặt con hạc giấy trước mặt Khương Thanh Tố, khẽ thổi một hơi vào đó. Hạc giấy lập tức bung ra, hóa thành một tờ giấy trắng, nội dung thư hiện rõ:
“Gửi Hạ lão gia:
Chuyện Khúc gia ở Kinh đô hẳn ngài đã tỏ tường. Ta được Khúc đại nhân ủy thác, đưa Khúc Tiểu Hà đến Biên Châu, hiện đang ở trọ tại khách điếm Phong Cư trấn Thanh Hà. Mong lão gia thấy thư liền đến ngay, nhất thiết không được chậm trễ!
— Vũ Thư”
Tuy lời lẽ không nhiều, nhưng nội dung thư lại hé lộ không ít điều. Cuối thư còn có một ký hiệu hình vẽ, dường như chỉ có lão gia họ Hạ và Khúc Xương biết, dùng để xác nhận chân giả.
Khương Thanh Tố liếc mắt nhìn Đơn Tà, nói: “Khúc Xương đã chuẩn bị đường lui cho Khúc Tiểu Hà, A Vũ hộ tống suốt dọc đường, chỉ không rõ người họ Hạ này là ai.”
…
…
Nàng chết khi Khúc Xương còn là một thiếu niên chưa tròn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lang-nghe-vo-thuong-noi-on-tam/2746615/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.