Trong cơn mưa lớn, trấn Thanh Hà bị bao phủ bởi một màn xám xịt. Trời đêm nay như rạn nứt, trút xuống cơn mưa như thác đổ, những hạt mưa nặng trĩu đập vào người cũng khiến da thịt nhức nhối. Ở rìa trấn, nơi những căn nhà tranh lưa thưa, một bóng đen không ngừng lao về phía đồng ruộng, hồ sen, thân ảnh nhanh như gió.
Mái tóc rối bời bị mưa làm ướt dính sát vào khuôn mặt, đôi mắt đen láy chăm chú nhìn về phía xa dưới bầu trời đêm. Hắn chỉ muốn chạy xa, càng xa càng tốt, cho đến khi chẳng còn ai nhìn thấy, ẩn mình nơi hoang vắng, thanh tĩnh.
Áo quần trên người A Vũ vì dính mưa mà nặng nề, vừa chạy hắn vừa cởi bỏ y phục, đến cuối cùng khi dừng lại sau một hồ sen rộng lớn, quay đầu nhìn về trấn Thanh Hà chỉ còn lại những mái nhà đen kịt, hắn mới quỳ rạp xuống đất, mặt mày vặn vẹo vì đau đớn.
Lúc ấy hắn chẳng còn mảnh vải che thân, da thịt sau lưng dưới cơn mưa dần mọc ra lớp lông dày, tay chân bắt đầu biến dạng, một chiếc đuôi chầm chậm mọc ra từ đốt sống cuối. Cơ hàm căng chặt, hai mắt đỏ ngầu, cúi đầu đau đớn gào lên thê lương.
Dưới đêm mưa, bên hồ sen lấp lóe ánh sáng mờ nhạt, ánh sáng hồng nhàn nhạt bao phủ lấy thân thể nửa người nửa thú ấy. Từ miệng mũi hắn bắt đầu trào máu, từng giọt rơi xuống hoà lẫn trong nước mưa, thân thể run rẩy rạp trên mặt đất không nhúc nhích, ngay cả tiếng r.ên rỉ cũng dần im bặt.
Cách
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lang-nghe-vo-thuong-noi-on-tam/2746616/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.