Trần phủ hôm nay có hỷ sự, đại tiểu thư của Trần phủ – Trần Mộc Nhi – bước vào tuổi mười tám. Toàn phủ đều ghi nhớ ngày này, cũng bởi vì đây chính là ngày xuất giá của nàng.
Từng có đạo nhân đến Trần phủ, nói rằng Trần Mộc Nhi bẩm sinh khác thường, mang theo thể chất chí âm. Nếu thành thân quá sớm sẽ khắc cha, khắc phu, chỉ khi nàng đến tuổi mười tám mới có thể dung hòa chí âm trong mình, khi ấy kết hôn mới đem lại cát lợi cho cả nhà chồng lẫn nhà mẹ đẻ. Bởi một lời của đạo nhân, ngày thành thân của Trần Mộc Nhi sớm đã được định vào năm nàng mười tám tuổi. Người mà nàng được gả cho không ai khác ngoài công tử Niên Nhập Cẩm – vị hôn phu đã được đính ước từ thuở nhỏ.
Trần phủ giăng đầy lụa đỏ, Trần Mộc Nhi ngồi trong phòng, Nhị nương dẫn theo ba muội muội đến giúp nàng chải đầu, đội phượng quan hạ bào, hoàn thành cuộc hôn sự có lợi cho cả hai nhà.
Nhị nương đã sớm trở thành đại phu nhân trong phủ, miệng vẫn không quên châm chọc khi chải đầu cho Trần Mộc Nhi: “Gả được vào Niên gia, làm phu nhân của Niên Nhập Cẩm, ngươi nên cười đến không khép miệng mới phải, còn bày ra bộ mặt bất mãn đó làm gì? Làm cho ai xem?”
Trần Mộc Nhi nhìn bản thân trong đồng kính, đôi mày đôi mắt không có lấy một tia vui mừng.
Nàng thật sự không vui, không những không vui, mà còn đau lòng đến cực điểm. Gần đây nàng liên tục mộng mị, mộng cảnh quen
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lang-nghe-vo-thuong-noi-on-tam/2746673/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.