“Anh đang giám sát nhà họ Mạc em đấy à?”
Nghe Chu Nhiên nói vậy, Mạc Linh không hề nể mặt hắn ta mà nhìn chằm chằm vào Chu Nhiên với vẻ lạnh lùng. Chu Nhiên vừa xuất hiện đã lập tức chĩa mũi dùi về phía Diệp Thiên, nói năng thể hiện mình hơn người.
Kết quả cô có ý giới thiệu Diệp Thiên với anh ta nhưng anh ta lại lên tiếng ngắt lời cô, coi Diệp Thiên như không tồn tại vậy.
Phong cách lớt chớt thế này thật khiến Mạc Linh khó chịu.
Diệp Thiên là ân nhân của cô. Nếu không có Diệp Thiên thì giờ cô căn bản không thể ngồi đây được. Chu Nhiên lại coi thường Diệp Thiên, điều đó chẳng khác nào là coi thường Mạc Linh cả. Cô đương nhiên cảm thấy bất mãn.
Vả ại, Mạc Linh hiểu rõ hơn ai hết mặc dù Chu Nhiên được coi là xuất chúng trong lớp thanh niên của nhà họ Chu nhưng ông lão Chu đã cả trăm tuổi rồi, con đàn cháu đống. Chu Nhiên xuất thân là con vợ lẽ, muốn danh chính ngôn thuận trở thành gia chủ nhà họ Chu rõ ràng là chuyện khó khăn.
Mà bốn từ “danh chính ngôn thuận” này chính là việc hệ trọng mà ông lão Chu quan tâm nhất. Bảo cô tin rằng ông lão Chu chỉ định Chu Nhiên kế thừa gia sản chi bằng nói rằng Chu Nhiên là Lăng Thiên Chiến Thần còn hơn.
Không ngờ Mạc Linh lại lạnh lùng với mình như vậy, Chu Nhiên nhếch miệng, lửa giận ngùn ngụt.
“Có phải tên Hồng Bác Văn khốn khiếp kia làm em tức giận phải không? Được, giờ anh cho nó cút đến đây nhận
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lang-thien-chien-than/1374698/chuong-537.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.