Mùi của thuốc pha nước phiêu tán ở trong phòng, người uống thuốc xong đã dựa vào đầu giường ngủ.
Tả Nhan nghe tiếng hô hấp nhẹ nhàng êm ái của cô, bất giác buông động tác, đặt cái ly lên bàn đầu giường.
Nhìn khuôn mặt này ở khoảng cách gần như vậy, lúc này Tả Nhan mới phát hiện bộ dáng khi ngủ của Du An Lý còn vô hại hơn khi tỉnh.
Kỳ thực, phần lớn thời điểm cô không phải là người có tính công kích, nhưng cô giỏi xây tường cao đạm mạc cùng xa cách ngăn cách với người bên ngoài.
Cho nên, cho dù ngày thường thoạt nhìn không có sinh khí, cũng làm người cảm thấy khó có thể tiếp cận.
Chỉ có lúc này, cô nhắm mắt phập phồng theo nhịp thở dài, khuôn mặt xinh đẹp sạch sẽ không chút mỹ phẩm cùng ngụy trang.
Mới có thể làm cho cô trông mềm mại như vậy.
Tả Nhan thu hồi tầm mắt, ngồi xổm xuống.
Nàng mở hộp rượu thuốc, mở nắp chai, đổ một chút rượu cay nồng lên ngón tay.
Nàng biết cách dùng thứ này, nhưng đây là lần đầu tiên dùng cho người khác.
Lúc trước nàng té ngã, chính là ba nàng dùng rượu thuốc cho nàng, xoa xoa, trêu chọc nàng là tiểu quỷ, sau này sẽ không có đứa con trai nào dám thích nàng.
Kết quả là, cái miệng hỏng bét của ông đã trở thành sự thật.
Nói ra chỉ sợ không ai tin, nàng giống như Bạch Phú Mỹ* 100% không giả dối, hiện tại chỉ còn một năm cao trung cũng chưa nhận được một bức thư tình nào.
(*) Bạch (trắng trẻo),Phú (giàu có),Mỹ (xinh đẹp),là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lang-tranh-ai-muoi-dong-nhat-giai-phau/2502482/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.