Trước mười tám tuổi, cuộc sống của Tả Nhan xuôi gió xuôi nước, phiền não nhất chính là máy tính và máy chơi game đã bị Mr. Mạnh Niên Hoa tịch thu.
Nàng không có tâm tư nghĩ tới tương lai của chính mình, cũng không cần suy xét làm cách nào thực hiện ước mơ, bởi vì tất cả thời gian rảnh rỗi đều được nàng dùng để nghiên cứu đủ loại thú vui và món ngon.
Cho nên nàng chưa từng nghĩ tới sau mười tám tuổi, cuộc đời của nàng sẽ hoàn toàn trượt trên quỹ đạo khác.
Chưa đầy một năm, Tả Nhan đã trải qua mối tình đầu, nhưng cũng là mối tình đầu tan vỡ, lần đầu tiên rời khỏi nhà và đến một nơi xa lạ.
Tuổi mười tám tốt đẹp cỡ nào, ở tuổi này vô số người tùy ý đánh rơi thanh xuân, xây dựng tương lai cùng ước mơ, cũng ở tuổi này bắt đầu trải qua thất vọng cùng thống khổ của cuộc đời.
Bởi vì mười tám tuổi nghĩa là đã thành niên, trưởng thành.
Nhưng đại đa số người ngay lúc này đều không biết trưởng thành không bắt đầu từ năm mười tám tuổi, mà là đến bất chợt vào thời điểm nào đó, khiến ta chợt nhận ra mình không còn quyền tùy hứng nữa.
Khi Tả Nhan dứt khoát kiên quyết điền nguyện vọng vào đại học, kỳ thực nàng không biết rốt cuộc tương lai đang chờ nàng có cái gì.
Nàng chỉ muốn thoát khỏi nơi này, khỏi cha mẹ nàng, khỏi ngôi nhà chỉ toàn là dấu vết có sự tồn tại của Du An Lý.
Thế là nàng không chịu nghe lời khuyên bảo của ai, từ biệt ông bà,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lang-tranh-ai-muoi-dong-nhat-giai-phau/2502574/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.