Lay động ----- toàn bộ thế giới đều lay động, xoay tròn, co rút, đè ép, run rẩy... Lắc lư kịch liệt trong bóng tối, làm thân thể con người chấn động, ý chí bị phá hủy, mà vẻ tối tăm vẫn vô biên vô hạn.
Đây là thế giới hỗn loạn nào? Cảm giác được thân thể dần mất đi sức lực, bản thân muốn khống chế tình huống, lại phát hiện thân thể suy yếu vẫn còn trong thế giới bóng tối.
Không được! Anh thấy bản thân mình bất lực, bay nhiều năm như thế, lần đâu tiên anh phát hiện mình không thể khống chế máy bay.
Bầu trời từng là giấc mộng của anh, anh luôn cho rằng mình chỉ cần khống chế được, là có thể tự do bay lượn.... Nhưng tại sao lúc này, ngoài sự chấn động thật lớn bên ngoài, anh chỉ có thể mặc cho thân thể suy yếu, chìm trong bóng tối--- khôn cùng, bóng tối đi qua, cắn nuốt tất cả.
Quý Dục Hàn nằm trên chiếc giường đầy dược liệu, bốn phía đều là màu trắng, vách tường màu trắng, giường màu trắng, vật dụng xung quanh cũng màu trắng.
Anh mở mạnh đôi mắt, máy bay, hành khách, bầu trời... Hết thảy những hình ảnh đó xuất hiện hỗn độn như tia chớp xoẹt qua trong đầu, anh nhớ ra rồi!
Như thường lệ, theo chuyến bay Florida Orlando cất cánh, chuẩn bị đến nước Anh, qua vùng châu thổ Bernuda thì bỗng nhiên 1 luồng sóng điện khó hiểu quấy nhiễu toàn bộ hệ thống, cho dù anh và Đinh Hồi Hương đã sửa thế nào thì sự việc vẫn không được khống chế.
Toàn bộ sự việc đều không khống chế được, không khí
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lang-tu-phu-tinh/172570/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.