Ta bị ép gả cho Lang Vương - vị vương gia nổi tiếng âm hiểm và đê tiện nhất nhất triều đình. Đêm trước khi xuất giá, phụ thân ta hớn hở nắm lấy tay ta, hai mắt sáng rực vì sung sướng, tay run run nói: "Bảo bối, hắn ta đi lần này sẽ không có ngày quay về. Con đến đó cứ an tâm thủ tiết, ăn của hắn, uống của hắn, dùng của hắn, đợi hắn chết, con sẽ danh chính ngôn thuận thừa kế gia sản của hắn..."
Phụ tử ta cười rúc rích suốt nửa đêm...
Kết quả, ta thủ tiết ba năm, ai cho ta biết, tại sao hắn lại quay về?
1
"Vương phi, người đừng ra ngoài gây chuyện nữa, Diêm thống lĩnh là tâm phúc của Vương gia, ba năm nay, từ lúc người thức dậy, hắn ta đã cầm sổ ghi chép, mỗi tháng đưa cho Vương gia một lần, còn đều đặn hơn cả kinh nguyệt của người."
Ta gác chân lên ghế thái sư của Cố Thừa Cảnh, ném vỏ quế đầy đất, theo thói quen hàng ngày nghe Tinh Hồi lải nhải vài câu.
Qua cửa sổ hoa văn hải đường, Diêm thống lĩnh cúi đầu, viết xoèn xoẹt, miệng còn lẩm bẩm: "Mỗi tháng đưa cho Vương gia một lần, còn đều đặn hơn cả kinh nguyệt..."
Ta:...
Đại ca cũng không cần ghi chép tỉ mỉ như vậy chứ...
Ta vỗ bàn một cái, đứng phắt dậy, mặc kệ.
Dù sao Cố Thừa Cảnh cũng không về được, muốn ghi gì thì ghi, hắn chỉ có chút sở thích biến thái này, trước khi c.h.ế.t ta còn không thể thỏa mãn hắn sao?
Đi!
Đi đâu?
Đầu tiên đi sòng bạc, sau đó đi thanh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lang-vuong-sung-phi/1708472/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.