Đi chân trần từ trên cầu thang xuống, quẹo trái trực tiếp đi vào phòng bếp, nhưng mà, bên phải cầu thang...
Mái tóc Bạch Tuyết đen nhánh rối tung ở sau lưng, trên người mỗi áo sơ mi của Lãnh Dạ, sơ mi màu trắng, mái tóc đen nhánh, cặp đùi thon dài trắng nõn, bàn chân nhỏ xinh để trần.
Cô chỉ lo đi tìm đồ ăn, hoàn toàn không có chú ý tới hai ánh mắt lạnh lùng phía sau bắn qua, Lãnh Dạ và mẫu thân anh nhìn Bạch Tuyết chằm chằm.
Lãnh Dạ thế nào cũng không có nghĩ rằng Bạch Tuyết và mẫu thân mình lần đầu tiên gặp mặt sẽ dưới loại tình huống này, cô lại đi chân trần, không đi dép! Cô thực sự là càng lúc càng không nghe lời, không biết trên đất rất lạnh! Không biết quý trọng thân thể!
Lãnh Dạ không vui!
Thật là làm cho người ta không yên tâm!
Thế nhưng, anh nhất định không mặc kệ cô được!
Đứng dậy đi đến chỗ Bạch Tuyết, trong miệng Bạch Tuyết nhai một miếng bánh mì, một bên chuẩn bị nấu bát mỳ ăn, nghe thấy có tiếng động, quay đầu lại, thấy là người đàn ông ác nghiệt kia, anh lại có thể ở nhà, không có đi làm?
"Lãnh Dạ?" Ha miệng bánh mì rớt xuống, thế nhưng, anh ở nhà, chứng minh rằng anh vẫn lo lắng cho cô, có thể không có tức giận với cô?
Bạch Tuyết vọt vào trong lòng Lãnh Dạ, đưa tay ôm lấy thắt lưng Lãnh Dạ, Lãnh Dạ không ngờ sáng sớm cô đã nhiệt tình như vậy, thế nhưng, hiện tại sau lưng.......
Cô gái đáng chết, bình thường ở trong nhà không có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lang-vuong-tong-giam-doc-vo-yeu-duoc-cung-ma-hoang/1748038/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.