Đêm khuya.
Bốn phía yên tĩnh không tiếng động, đa số người chơi đều đã đi vào giấc ngủ.
Thạch Thanh mở mắt ra, bật người dậy, lặng lẽ đi ra khỏi lều.
Ánh trăng như nước, tiếng hít thở, tiếng ngáy đan xen lẫn nhau, nghe vô cùng rõ ràng.
Trung tâm lãnh thổ, Cung Thủ Giáp Ất Bính Đinh Mậu Kỷ bày trận địa sẵn sàng đón quân địch. Cách đó không xa, Mục Sư Giáp Ất Bính canh chừng từng phút từng giây chuẩn bị chi viện.
Còn có vài người chơi xạ thủ như hổ rình mồi nhìn chằm chằm lá chắn phòng hộ bên ngoài, như đang đợi con mồi tới cửa.
Thạch Thanh tập mãi thành thói quen, chọn bừa một vị trí rồi đứng yên.
Ban đêm, sau khi người chơi đi vào giấc nhủ, thường xuyên có quái vật tập kích lãnh thổ, chuyện này cơ bản cô ấy cũng không cảm kích.
Hiệu quả cách âm của lều trại không tốt, ban đem đang ngủ ngon làm, thường xuyên bi tiếng thét chói tai, kinh sợ đánh thức, cho nên Thạch Thanh luôn mang nút bịt tai ngủ. Chỉ có như vậy mới có thể bảo đảm buổi tối được ngủ yên ổn, kiên định, hôm sau tinh lực dư thừa.
Trong một lần nói chuyện với nhau, cô ta ngẫu nhiên biết được, buổi tối quái vật sẽ đánh lén lãnh thổ, doanh địa bị công phá là do như vậy.
Lúc này, Thạch Thanh bỗng bừng tỉnh, thật ra trấn Lăng Vân cũng bị công kích. Chẳng qua tình huống này lại không kinh động bất luận kẻ nào, hệ thống vệ binh lặng lẽ giải quyết sự việc.
Ý thức được điều này sau, Thạch Thanh thuận thế
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lanh-chu-tan-the/518565/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.