" Ôi , đau....! " Tam Bảo hú lên quái dị , vẻ mặt đau khổ , thấp giọng nói : " Ngươi cũng không phải là không muốn ăn .."
Ôi ! Đó là trước đây , nhưng mà hiện tại bọn họ đều là lão công dự bị , liền không giống lúc trước .
Nhị Bảo , Tam Bảo tuổi còn nhỏ , cũng dễ bị nàng khi dễ nhất , mà cũng không dám nói lại gì . Chỉ có Đại Bảo là lớn tuổi hơn chút , hắn giờ đã mười một tuổi , so với bọn hắn thì hiểu biết nhiều hơn , cũng thành thật hơn . Tuy rằng cũng sợ muội muội này , nhưng vẫn nói :
" Thổ Nữu , thời gian không còn sớm , đi ngủ nhanh đi , ngày mai còn phải thức sớm cho gà , cho heo ăn nữa . Hiện tại cỏ cho heo ăn cũng không dễ lấy , đi trễ một chút đã bị đám Nhị Cẩu Tử cướp sạch , nếu muốn lấy về phải đi vào sâu trong rừng núi rất xa , còn có sói hoang...."
Thẩm Tư Tư cười tủm tỉm nói : " Sói hoang mà sợ cái gì ? Đánh ăn , ta còn chưa có ăn qua thịt sói đâu ! "
" Thổ Nữu ..." Đại Bảo ngập ngừng một chút , nói : " Cha vào núi đều sợ gặp phải sói , ngươi .... ngươi không cần trêu chọc chúng nó , cha nói sói mang lòng thù hận rất cao , đánh chết một con có thể dẫn đến một đàn , huống hồ ... ..." Ngươi có thể đánh chết được sói hoang sao ?
Nhưng mà nghĩ đến rắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lanh-cung-cong-chua-lam-ruong-ky/2676906/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.