…. Gia không nói cho ngươi!
Nạp Lan Yên tỏ vẻ khinh thường: “Ta còn không thèm nghe đây này.”
Tuy nói như thế, nhưng trong trí nhớ nguyên chủ thực sự có biện pháp nhập linh căn. Năm đó, Nạp Lan lão gia sủng nàng, khắp nơi tìm biện pháp nhập linh căn, cuối cùng vì bị bệnh nặng một thời gian làm đầu óc bị cháy hỏng mà không giải quyết được gì.
Đầu ngón tay của Nạp Lan Yên vô ý thức vuốt ve miệng ly trà, trong mắt cất giấu một mảnh tối đen thâm trầm. Trước mắt, ít nhất nàng phải rèn luyện khôi phục thân thủ kiếp trước của mình.
Khuôn mặt tuấn mỹ lạnh lùng của Lãnh Thiếu Diệp bình tĩnh hờ hững, tìm không ra một chút cảm xúc. Nhưng mà, trong ống tay áo, hai tay đã nắm chặt thành đấm, dường như lộ ra một chút không bình tĩnh.
Chuyện xuyên qua này, nếu không xảy ra trên người mình, ai cũng sẽ không tin tưởng.
Trong phòng tân hôn đầy không khí vui mừng, một đôi người mới, đều tự trầm mặc, nhìn nhau không nói gì.
Lúc này, ngoài cửa đột nhiên truyền đến từng tiếng bước chân hỗn loạn.
Con ngươi đen lạnh lùng thâm thúy của Lãnh Thiếu Diệp hiện lên một chút lạnh lẽo lợi hại, nhíu mày.
Nạp Lan Yên lười biếng liếc người nào đó một cái, cầm mấy khối bánh ngọt, nghiêng người khẽ dựa vào ghế mềm, hai chân bắt chéo, một bộ dáng mọi việc không liên quan đến mình.
Tiếng đập cửa vang lên, một giọng nói mềm mại dịu dàng của nữ nhân truyền đến: “Vương gia, Vương phi, nô tỳ mang lễ phục tiệc rượu đến.”
Lãnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lanh-de-cuong-the/350569/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.