Nam tử mặc trường sam màu xám, mang chút lạnh lùng hờ hững mà không thiếu nét cuốn hút tà mị của dung nhan yêu nghiệt.
Không hổ danh đứng đầu tứ đại hộ pháp của Thiên Cuồng, Thiên Tuyệt, dung mạo đã muốn làm người ta sôi trào, tu vi cũng chính là dò không thấy đáy.
Bất quá vị Nhiếp Chính Vương này thu hút nữ tử thôi, người đi bên cạnh mới kéo theo ánh nhìn toàn trường.
Nàng lẳng lặng bước vào, một thân thanh y nhàn nhạt, lưng thẳng, thái độ tỏ rõ không kiêu ngạo không siểm nịnh, còn có một cỗ lạnh nhạt xem thường.
Chân mày như vẽ, mũi thẳng như gọt, da không phấn mà trắng, môi không son mà đỏ, đặc biệt đôi thủy mâu xám bạc lạnh lẽo kia càng thu hút.
Dung nhan tuyệt thế, chỉ cái liếc mắt nhăn mày của nàng cũng chính là khuynh thành khuynh quốc, thiên hạ chỉ một không hai.
Nàng, so với danh xưng thiên hạ đệ nhất mĩ nhân ngồi kia hơn không biết bao nhiêu lần.
Đem khí thế cường giả và uy áp giấu đi, nàng giống như không có tu vi cùng võ công. Nàng giờ phút này chính là đóa hoa đẹp nở rộ lộng lẫy
Nhưng cái gì càng đẹp càng độc, nói nàng vô hại, trừ phi đem hổ đó bỏ cùng chỗ với heo kêu nó không ăn!
Những ánh mắt hau háu trần trụi làm Ngân Giai một trận ghê tởm, không dấu vết liếc mắt đánh giá mấy người ngồi kia.
Thái tử Nguyệt Thiên, Đông Phương Ngọc Phong, hắn hôm nay vẫn như vậy duy trì hình tượng tao nhã ôn nhu.
Bất quá, tao nhã che giấu được bản
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lanh-huyet-thien-tai/1205734/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.