Vệ Quân Thương đề xong thánh chỉ liền đưa Tư Nguyệt đến Niệm Vân Điện, Vệ Tử Lăng đi theo.
Niệm Vân Điện nằm khuất xa chính cung, riêng biệt tại một góc của hoàng cung. Hành lang dài, qua cửa nguyệt thêm uyển đình mới thấp thoáng thấy tòa cung điện lạnh lẽo, bệ vệ. Trước đại môn cao lớn, sơn son đỏ tía là ngọc lưu ly chạm khắc tinh tế ba chữ : Niệm Vân Điện, nét chữ tràn đầy khí lực, như rồng như phượng khiến nàng kinh ngạc, đây há chẳng phải Vệ Quân Thương đề bút ?
Bước vào trong, khác hẳn với hậu cung tầng tầng lớp lớp ngói vàng điện ngọc, mẫu đơn phù dung tranh hoa khoe thắm chỉ duy màu hoa hải đường kiều mỵ nhưng không lóa mắt, kiêu sa nhưng làm lòng người bội phần thoải mái, mùi hương nhàn nhạt, lan khắp từng ngóc ngách.
Chính điện là bốn cột gỗ liêm chạm chín đóa sen, màn châu san hô độ một đôi hồ điệp cực kỳ trang nhã. Tư Nguyệt vừa đi vừa liếc nhìn xung quanh, trong lòng dâng lên cảm giác lưu luyến khó tả. Nàng khẽ nhắm mắt, bởi thường điều chế hương nên nhanh chóng nhận ra cỗ hương thoang thoảng xông vào mũi, nàng mở mắt nhìn lư hương tinh xảo đặt trên bàn gỗ trầm.
“ Nhụy hải đường thật thơm.”
Vệ Quân Thương mỉm cười, đáy mắt không hiểu sao ẩn ẩn đau khổ : “ Nếu ngươi thích, trẫm liền ban tặng ngươi mấy hộp.”
“ Tạ hoàng thượng.”
Ngang qua chính điện, trong hậu uyển có đầm sen nhỏ, đúng mùa sen nở, phi thường đẹp đẽ. Vài cung nhân mang hoa quả ướp lạnh đến, ba
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lanh-nu-thap-nhi-phu/1627892/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.