Ôn Ninh mở to hai mắt.
"Chị sinh năm nào? Đã lớn như vậy? Sinh với ai? Sao em không biết? Sao bây giờ mới nói cho em biết??" Hàng loạt câu hỏi, tâm tình của nàng lúc này là khiếp sợ không thể nào diễn tả được.
Cố Trì Khê nghẹn hai giây, vội vàng giải thích: "Là con gái của chị họ tôi."
"..."
Ôn Ninh bất giác nới lỏng nắm tay đang nắm chặt.
“Không nói sớm,” nàng thở phào một hơi, đi tới, ngồi xổm xuống, trên mặt mang theo ý cười, “Chào bạn nhỏ, con tên gì?”
Tiểu Loli tò mò nhìn chằm chằm nàng, ngoan ngoãn nói: "Miko ạ."
"?"
Nàng nghi hoặc dời tầm mắt, Cố Trì Khê nói: "Nhũ danh tiếng Anh là Miko."
"Ò, Miko bao nhiêu tuổi rồi?"
"Năm tuổi rưỡi ạ."
Tiểu loli thắt bím tóc, phấn điêu ngọc trác, hai má mập mạp, hai mắt to tròn thủy nhuận như trân châu đen.
Ôn Ninh cười xoa đầu cô bé: "Thật giống chị khi còn nhỏ..."
“Rất giống sao?” Cố Trì Khê cau mày, “Có lẽ là bởi vì có quan hệ nhân thân.”
Lần đầu gặp mặt, cô đã mười tuổi, mười tuổi cùng sáu bảy tuổi chênh lệch khác biệt, Ôn Ninh không có khả năng nhìn thấy cô lúc sáu bảy tuổi.
Ôn Ninh nhìn Tiểu Loli, giống như là xuyên qua cô bé nhìn Cố Trì Khê ở tuổi này, là thời điểm trước khi gặp cô.
Tiểu Cố Trì Khê 5 tuổi rưỡi, thắt hai bím tóc, mặc váy hoa, ôm chiếc cặp sách nhỏ, mềm mại ấm áp trong vòng tay, gọi dì bằng giọng ngọt ngào như sữa.
Chỉ tưởng tượng đến cảnh tượng đó thôi, trái tim Ôn Ninh liền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lao-ba-ket-hon-sao/1064596/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.