Giang Tả nhìn qua Khương Nhiên, hắn không rõ vị chủ quản này tìm hắn làm gì, nhưng hẳn không phải chuyện nhỏ.Nghĩ một chút, Giang Tả đứng dậy theo Khương Nhiên rời đi.- Người này là ai? Sao chủ quản lại tự tới mời hắn đi, chắc là có chuyện tốt?- Không biết, có điều tu vi mới chỉ 1.2, không biết tìm tu vi thấp như thế để làm gì?Giang Tả không để ý bất luận kẻ nào, chỉ theo Khương Nhiên vào văn phòng.Giang Tả hỏi:- Chủ quản tìm tôi có việc?Khương Nhiên ngồi xuống, ra hiệu mời Giang Tả ngồi.- Theo tôi nghe nói, trong Nhất giai thì thực lực cậu cũng không tồi.
Tôi muốn mời cậu tham gia ủy thác vào bí cảnh kia.Giang Tả từ chối thẳng:- Tôi không có thời gian.- Đó là do cậu còn chưa biết bí cảnh này là gì thôi.
Bên trong có vô số cơ duyên, chỉ cần may mắn…Khương Nhiên khuyên.Giang Tả vẫn lắc đầu:- Tôi không cần cơ duyên!Khương Nhiên cau mày, sau đó nói:- Bây giờ cậu chừng hai mươi tuổi hả? Cậu cảm thấy, với tu vi hiện tại của cậu, có thể đi được tới đâu? Nhị giai, hay Tam giai? Đường tương lai của cậu không nhiều, không có cơ duyên tạo hóa thì dù là thiên tài cũng khó thể đi xa.
Cậu thì sao? Một khi bỏ qua cơ hội, đó chính là lỡ cả đời, tu sĩ có ai mà không phải đi ngược gió? Trong bí cảnh đúng là sẽ có nguy hiểm, nhưng nguy hiểm cũng kèm kỳ ngộ, phú quý hiểm trung cầu, không có một trái tim liều mạng, khó mà đi được xa.Giang Tả cau mày, chủ quản này khuyên nhiệt tình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lao-ba-ta-la-thanh-nu/1838423/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.