Chung Dịch Dương có sư phụ, nhưng sư phụ hắn không phải đầu bếp, tài nấu ăn của hắn là luyện từ hứng thú, càng là thú vui của hắn.
Cho nên hắn bỏ rất nhiều tâm tư vào kỹ thuật nấu nướng.
Hắn cơ hồ cái gì cũng biết, thậm chí có thể dựa vào tự bản thân mà nghiên cứu.
Đao pháp hắn cũng từng nghiên cứu qua, chẳng qua cũng không quá chú trọng.
Cho nên khi thấy đao pháp của Giang Tả, hắn liền khiếp sợ, hắn sẽ không sai, đao pháp này là thứ hắn phải nắm giữ.
Phải học, nói cái gì cũng phải học.
Có điều Chung Dịch Dương không có lập tức đi tới, mà chờ Giang Tả ăn xong đã.
Giang Tả từ từ thưởng thức chân chó, tài nghệ của Chung Dịch Dương cũng không tệ, it s nhất đủ để hắn có cảm giác hưởng thụ.
Mặc dù không bằng người hắn mời trong đời trước, nhưng cũng tốt hơn hắn ngàn vạn lần.
Giang Tả ăn rất chậm, hoặc là cố ý ăn rất chậm.
Bởi hắn còn nhớ, Tô Kỳ về nhà trộm đơn ly hôn, coi như cho đối phương cơ hội này.
Cho đến chạng vạng tối, Giang Tả mới hài lòng bỏ dao nĩa xuống, đã nhiều năm chưa ăn, giờ ăn lại vẫn thấy ngon như vậy.
Sau khi ăn xong, Giang Tả mới định rời đi.
Lúc này Chung Dịch Dương mới đi tới bên cạnh Giang Tả, kính ý:- Đạo hữu, tôi muốn học đao pháp vừa rồi của anh, anh cần gì, tôi đều có thể thỏa mãn.
Giang Tả liếc mắt một cái, nói:- Không dạy.
- Tôi có thể trả rất nhiều thứ.
Việc Giang Tả cự
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lao-ba-ta-la-thanh-nu/1838429/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.