Trong phòng tắm tiếng nước liên miên không dứt, bắt đầu bốc hơi thành sương mù nhàn nhạt.
Gương mặt Mạn Nhu đỏ bừng, hàm răng trắng tinh cắn chặt môi, tận lực không phát ra bất kỳ âm thanh d*m mỹ nào.
Nhũ thịt trắng nõn bị bàn tay thô ráp của Cao Nghị khống chế, do trên người Mạn Nhu xà phòng bôi trơn nên dễ dàng đè ép vuốt ve thành đủ loại hình dạng.
đầu v* đỏ thắm xinh xắn đứng thẳng như bông hồng mai trong mùa đông tuyết trắng chờ người đàn ông đến ngắt.
Nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, hô hấp Cao Nghị càng lúc càng thô nặng, ngón cái đầy vết chai niết nhẹ ở đầu v*, mang đến một cổ khoái cảm tê dại.
Mạn Nhu bị anh xoa đến mức cả người mềm nhũn, hai chân thiếu chút nữa không đứng được, chỉ có thể dựa vào vách tường phòng tắm ổn định thân thể.
Phía sau là mặt tường lạnh lẽo đối lập hẳn với cơ thể nóng bỏng của Cao Nghị phía trước. Mạn Nhu lần đầu cảm nhận được cái gì gọi là "Băng hỏa lưỡng trọng thiên (?)"
Cao Nghị không hề nôn nóng, chậm rãi thưởng thức hai luồng nhũ thịt như trẻ con đang chơi cục bột.
Mạn Nhu bị anh xoa bóp đến không thở nổi, suy yếu vô lực nói: "Đừng đùa..."
Anh cúi đầu nhìn cô. Do chiều cao chênh lệch nên Cao Nghị chỉ có thể nhìn đến đỉnh đầu Mạn Nhu, thấy rõ mái tóc dài ướt át cùng gương mặt trắng nõn diễm sắc.
Hàng lông mi vừa dài vừa dày như cánh bướm rung động khiến nội tâm Cao Nghị nổi lên từng đợt sóng.
Anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lao-cong-duc-cau-bat-man/696372/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.