Người đàn ông cười khẽ rồi buông đầu ngón tay đang vuốt ve âm đế ra, bàn tay ở bên ngoài hoa huy*t mát xa vài cái, tìm được vị trí miệng huy*t.
Cao Nghị cũng không thèm cởi quần lót vướng bận xuống, trực tiếp cách quần lót chọc ngón tay vào giữa hoa huy*t.
Vải dệt quần lót bằng cotton ướt át, nhưng so với hoa huy*t mềm mại vẫn có vẻ thô hơn, Mạn Nhu nhíu mày chịu đựng rồi làm nũng nói: "Không cần, lấy ra đi, không thoải mái chút nào hết."
Cao Nghị cắn lên vành tai cô: "Ngoan, nhịn một chút, lúc sau sẽ rất thoải mái."
Mạn Nhu nghe vậy thì rất tức giận, hiện tại người chịu tội chính là cô, không phải Cao Nghị, sao anh biết có thoải mái hay không.
Mạn Nhu cũng không đẩy ngón tay đang trêu ghẹo hoa huy*t ra, bởi vì cô biết rõ, trên chiến trường Cao Nghị chính là một bạo quân, tuyệt đối sẽ không nghe ý kiến của cô.
Nghĩ thông suốt điểm này, Mạn Nhu dựa vào lòng ngực anh, nhíu mày thầm nghĩ: Có lẽ nhịn một chút sẽ qua.
Cao Nghị rất vừa lòng với sự ngoan ngoãn của cô, ngón tay cách quần lót không ngừng đâm sâu vào hoa huy*t.
Vải dệt quần lót đi vào một đoạn, có khuynh hướng cọ xát vào âm đ*o mẫn cảm. Quả nhiên như lời Cao Nghị nói, đau đớn lúc ban đầu qua đi liền trở nên thoải mái hơn.
Cơ thể Mạn Nhu vô thức vặn vẹo theo động tác thọc rút của Cao Nghị, miệng tràn ra một tiếng rên rỉ. Phòng tắm đã nóng lại càng nóng bỏng hơn.
Cao Nghị đã đút ba
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lao-cong-duc-cau-bat-man/696373/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.