Nhưng nghĩ đến việc trong bụng Mạn Nhu còn có em bé nên anh cũng không dám làm càn quá mức.
Cao Nghị nghiêm túc nhìn từng tấc côn th*t bị hoa huy*t nuốt vào, trong mắt đều nổi lên tơ máu.
Thẳng đến khi nguyên cây thô dài biến mất, chỉ chừa ra hai cái trứng dái phình phình đè ép miệng huy*t. Quy đ*u để ở miệng tử c/ung, nơi này lâu ngày chưa bị thao mở đang nhiệt tình mút vào.
Cao Nghị không thể nhẫn nại được nữa, hơi chút rút ra sau đó lại nhanh chóng đỉnh vào.
"A"
Mạn Nhu thét chói tai một tiếng, ở trong màn đêm yên tĩnh phá lệ rõ ràng.
Cô hoảng sợ, vội muốn duỗi tay che miệng nhưng đôi tay lại bị vải quần áo cột vào trụ đầu giường. Căn bản không thể nhúc nhích.
Mạn Nhu chỉ có thể cắn chặt môi, ánh mắt khẩn cầu xin tha nhìn về phía Cao Nghị, hy vọng anh có thể cởi trói cho cô.
Cao Nghị chỉ cười trầm thấp, nói: "Ngoan, cố gắng chịu đựng, bên cạnh còn có người ngủ."
Anh coi như mọi chuyện không liên quan tới mình, vừa dứt lời liền tiếp tục thọc vào rút ra, tuy không dám đỉnh quá sâu nhưng tần suất nhanh hơn hẳn bình thường.
Côn th*t hơi rút ra lại nhanh chóng thúc vào, chất lỏng từ nơi giao hợp chảy ra, rất nhanh đã bị đánh thành bọt mép sền sệt.
Côn th*t thô to ma sát ở miệng tử c/ung, mỗi lần đâm vào đều có thể cọ qua điểm mẫn cảm của hoa huy*t.
Không bao lâu sau Cao Nghị liền cảm giác được hoa huy*t bắt đầu dùng sức co rút
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lao-cong-duc-cau-bat-man/696402/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.