Ra khỏi phòng Như Ca nhìn Kỳ Văn mỉm cười nhẹ rồi quay về phòng của mình , nhìn thấy cô u sầu nặng tâm tư nên khi về phòng anh đã đặt liền 2 vé máy bay sang nước anh . Đặt xong anh đi khỏi phòng đến phòng của cô phân vân có nên vào đó hay không , Như Ý đi ngang qua bà đặt tay lên vai cậu nói : " hôm nay con bé ngủ lại đây , Kỳ Văn cháu chăm sóc nó hộ bác " cô bước hai bước đi thì chợt dừng lại : " Như Ca " Cô cố tình kêu lớn vì nãy giờ nhìn thấy cậu phân vân không dám gõ cửa nên giúp thôi . Ở trong phòng tắm cô nghe tiếng kêu của mẹ nhanh chóng tắm nhanh rồi mặc đồ đi ra , mở cửa ra thì nhìn thấy anh đứng đó . Nhỏm người ra nhìn xung quanh thì không thấy ai
- " rõ ràng nghe tiếng của mẹ mà , cậu nhỏ có nghe thấy không ? "
- " Kh...không " Anh quay mặt đi chỗ khác ấp úng , người con gái đứng trước mặt anh mặc một chiếc váy ren đỏ hai dây , váy thì ngắn hở ngực . Độ tuổi ăn tuổi lớn nên nhìn cơ thể cô rất đầy đặn cộng thêm nước da trắng nõn của cô làm anh mất kiểm soát mặt mày đỏ hết cả lên : " Cậu nhỏ "
- " Cậu nhỏ à ! "
- " hả...hả " Anh quay lại nhìn cô
- " Sao má anh đỏ thế " cô vươn tay sờ lên má anh lúc đấy vô tình để lộ khe ngực làm anh bủn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lao-cong-dung-nhu-vay-ma/335486/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.