Mạnh Ái đêm đó được Hàn Dương đưa về thì say tí bỉ không biết trời trăng mây đất gì. Còn ói lên ói xuống cả một buổi tối hại Hàn Dương chạy đi chạy lại chăm sóc cho cô. Tới tận sáng khi cô nằm ngủ yên ổn, anh mới vén chăn lên nằm ôm Mạnh Ái vào lòng.
Bực thì có bực, giận thì có giận, nhưng làm sao được cơ chứ? Mạnh Ái là bà xã bảo bối của anh mà.
----------
Sáng hôm sau.
Mạnh Ái đầu đau như búa bổ, khó khăn ngồi dậy mới biết là mình đã về nhà, còn ngủ kế Hàn Dương nữa.
Hôm qua cô đi chơi với Ny Ny, rồi lại vô bar Crayon chơi, sau đó uống say tí bỉ rồi làm sao lại về nhà được chứ? Ngẫm đi ngẫm lại không sao nhớ nổi, Mạnh Ái thở dài ngao ngán, lấy tay cốc đầu mình một cái. Nếu Hàn Dương biết cô đi bar, chắc chắn sẽ nổi giận linh đình.
Cô không biết rằng Hàn Dương từ nãy giờ đã dậy từ lúc nào, ngắm ngía cô một tí, thấy cô tự biên tự diễn thì muốn cười nhưng không dám. E hèm, phải làm cho ra dáng chứ, thử giận cô xem sao đã, hôm qua cô quả thật là to gan. Dám lén anh đi bar với Kiều Ny.
Anh dở nhẹ chăn ra, bước xuống vào nhà vệ sinh. Đến cô cũng thấy lạ, aizz, chắc chắn là anh đã biết rồi, nên mặt mới lạnh lùng như vậy. Một câu cũng không thèm nói với cô.
Một lúc sau, Hàn Dương bước ra với một bộ vest màu đen áo sơ mi trắng bên trong để đi làm, cà vạt anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lao-dai-hac-bang-cuc-sung-vo-yeu/90928/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.