Ăn sáng
- Bồ làm sao mà cứ cười tủm tỉm thế? Trúc thấy Dung vừa ăn vừa cười tủm tỉm suốt buổi
- À, ko có gì, mình chỉ thấy vui vui thì cười thôi
- Thật ko thế, trông bồ gian lắm nha
- Ko có thật mà, chẳng qua là hôm qua ngủ ngon nên tâm trạng hôm nay vui vui
- Vậy sao, hôm qua mình ngủ cũng ngon lắm, ngủ 1 mạch luôn, ah, tý mình ra vườn chơi nhé, mình thấy trong vườn nhà bồ nhiều hoa đẹp lắm
- Cũng đc, nhưng bồ mới ốm dậy, sợ ra gió ko đc
- Trùi, mình khỏe re rùi, đc bồ chăm sóc như thế ko khỏe mới lạ, mai mình có thể đi học đc rùi đó
- ko đc, nghỉ thêm ngày nữa đi, khỏe hẳn mới đc đi học, người bồ yếu, phải tẩm bổ nữa, khỏe hẳn rùi đi, lỡ ra đến trường xỉu lần nữa thì mình đau tim lắm
- Nhưng mà…
- Ko nhừng gì nha, hư quá toàn cãi thôi, người lớn nói phải nghe lời, bồ ko nghỉ thêm ngày nữa mình méc bố của bồ đó- Dung dọa và lời nói có hiệu nghiệm tức thì
- Đc rùi đc rùi, pó tay bồ lun đó
…………………………………………� �…….
Ở nhà Dung 2 ngày Trúc thấy nhà Dung đông người nhưng chẳng phải người nhà mà toàn là người giúp việc, thảo nào Dung lúc nào cũng buồn. Căn nhà rộng thế này sao lạnh lẽo thế
- Cháu tên Trúc phải ko- giọng bác Lê
- Dạ, vâng, cháu tên là Trúc ạ
- Đây là lần đầu tiên bác thấy Dung đưa bạn về nhà đấy, nó có vẻ vui lắm, cảm ơn cháu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lao-hang-xom-dang-ghet/972659/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.