Edit: Tammie
Mặc dù biết là vô ích, nhưng Chu Tiểu Tường vẫn lén lút mò chốt cửa bên cạnh, còn chưa kịp động đã bị người bên cạnh đưa tay bắt lại, sợ đến lòi mắt, nhìn chằm chằm người đàn ông bên cạnh. Người này mặt lạnh như tiền, đầu để tóc đinh, mấy cọng tóc cứng ngắt dựng đứng nhìn như con nhím, nhìn sao cũng thấy đáng sợ.
Người nọ vẫn lạnh lùng nhìn cậu, mắt tràn ngập hàm ý cảnh cáo, không nói gì, đưa tay “lạch cạch” một tiếng chốt cửa xe lại, không quan tâm đến cậu nữa mà ngồi tựa lưng vào ghế, mặt không đổi sắc nhìn thẳng về phía trước.
Hai cái tay nhỏ bé của Tiểu Vũ siết chặt tay áo của Chu Tiểu Tường, mắt mở to nhìn người này, ánh mắt đầy sợ hãi, sụt sịt mũi nhỏ giọng khóc: “Anh hai...anh hai...”
Chu Tiểu Tường ôm chặt thằng bé vỗ vỗ lưng nó, dán sát cửa xe, đường nhìn đảo khắp trong xe rồi lại nhìn về phía gương chiếu hậu, thấy người lái xe híp mắt cười, cùng hắn nhìn nhau một hồi lại đưa mắt đến người mặt lạnh bên cạnh: “Các anh, có phải...Tiêu...”
“Thông minh ghê nhan!” Tô Việt Trạch cười quái gở, liếc nhìn về phía sau: “Đừng để ý đến tên này, suốt ngày bày ra cái mặt chết, cứ xem hắn không tồn tại là được!”
Chu Tiểu Tường lén thở phào một hơi, tuy rằng không biết bọn họ định làm gì, nhưng so với bọn buôn người cướp của gì đó thì cậu yên tâm hơn một chút, vội vã xoa xoa mặt Tiểu Vũ rồi ghé sát tai thằng bé nhỏ giọng dỗ: “Đừng sợ đừng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lao-tu-kiem-tien-de-lam-sao/100682/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.