Từ mùa xuân đến mùa hè, dường như chỉ là một cái chớp mắt.
Đến tháng sáu, công trường lại phải đóng cửa vì kỳ thi tuyển
sinh đại học. Vào thời điểm này năm ngoái, Vương Chiêu Mưu đã
tạo điều kiện tốt nhất cho Quý Liên Hoắc đi thi, năm nay nhà
không có thí sinh nào, không khí thoải mái lạ thường.
Nói một cách chính xác thì nhà vẫn còn một thí sinh thi lại. Để
chuẩn bị cho kỳ thi đại học, Vương Chiêu Vân đã ba tháng không
đụng đến máy tính, nhà họ Vương không ai dám gây tiếng ồn, vì
sợ ảnh hưởng đến trận chiến lần thứ hai của cậu ta. Vương
Chiêu Vân cũng coi như có cố gắng, tổng điểm trong kỳ thi thử
gần nhất cuối cùng đã vượt qua điểm thi đại học năm ngoái, lập
kỷ lục mới với tổng điểm là 197. Ít nhất thì lần này sẽ không ai
hỏi đây là thành tích của môn nào.
Vương Chiêu Vân khí thế ngất trời vào phòng thi, sau hai ngày
thi cử thì lê bước ra khỏi trường thi trong tình trạng kiệt sức, như
thể bị yêu tinh đã hút đến chút tinh lực cuối cùng. Lần này có
người rủ Vương Chiêu Vân đến quán Internet, cậu ta lại hiếm khi
làm động tác "thôi dẹp", về nhà ngã xuống ngủ luôn, ngủ liền ba
bốn ngày mới hồi phục.
Lần này hầu như mọi người đều đặt kỳ vọng rất lớn vào Vương
Chiêu Vân, cậu ta thấp thỏm không yên đợi đến ngày tra điểm
số, nghe giọng nói phát ra từ điện thoại, vẻ mặt dần đông cứng.
Ông Vương đứng cạnh cũng nghe rõ ràng.
"Ngữ văn 36,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lao-vuong-khong-muon-lanh/1955615/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.