Nghe người bên cạnh hỏi, Quý Liên Hoắc vô thức khép chặt chân
lại, đỏ mặt ngẩng đầu lên rồi cẩn thận gật đầu.
Nhìn thấy rõ rồi. Nhìn rõ bàn tay trắng nõn thon dài ấy đang cầm
cần số màu đen, nhẹ nhàng đẩy lên gạt xuống.
"Cậu thử đi." Vương Chiêu Mưu bỏ tay xuống, ra hiệu cho Quý
Liên Hoắc tự mình làm thử. Dù sao cũng là người thi đậu trạng
nguyên khối tự nhiên, anh nghĩ Quý Liên Hoắc chắc chắn phải có
khả năng lý giải cao hơn người thường, học chắc cũng nhanh
hơn.
Hai má Quý Liên Hoắc đỏ bừng, tay đặt lên đầu cần số, nhẹ
nhàng nắm lấy.
"Số 1." Vương Chiêu Mưu quan sát cách thiếu niên thao tác.
Quý Liên Hoắc ngoan ngoãn đẩy cần số lên trên.
"Số 2."
Quý Liên Hoắc kéo cần số xuống.
"Số 3."
Quý Liên Hoắc tiếp tục đẩy lên, chỉ trong một nấc số, lên lên
xuống xuống.
Vương Chiêu Mưu im lặng một lúc, vươn tay đặt lên tay Quý Liên
Hoắc, nắm hờ tay cậu, giúp cậu cảm nhận vị trí cần số.
"Ở đây có ba khe số trên và dưới, tương ứng với sáu số, còn có
số lùi."
Cảm thấy mu bàn tay được dịu dàng bao phủ, Quý Liên Hoắc
cầm cần số mà toàn thân căng cứng nóng bừng, vùng cổ đỏ lên
một mảng lớn.
"Đẩy lên phía bên trái, đó là số 1." Vương Chiêu Mưu nắm tay
thiếu niên nhẹ nhàng hướng dẫn: "Bên trái, phía dưới, là số 2."
Quý Liên Hoắc thấy lâng lâng như trên mây, mọi sự chú ý đều
tập trung vào bàn tay đang bị nắm của mình, lòng bàn tay anh
Chiêu Mưu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lao-vuong-khong-muon-lanh/1955728/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.