Mơ thấy mình đang trong phòng thi?
Quý Liên Hoắc sửng sốt, môi mấp máy nhưng không nói được lời
nào. Thấy ánh mắt dò hỏi của Vương Chiêu Mưu hướng đến thì
vô thức gật đầu.
"Khi có kết quả thì chắc có thể thoải mái hơn." Vương Chiêu Mưu
mỉm cười với thiếu niên: "Ngồi suốt ở trường, bây giờ có thời
gian thì nên tập thể dục, cũng là để đánh lạc hướng chú ý của
mình."
Quý Liên Hoắc ngoan ngoãn gật đầu, ngước mắt lên lén nhìn nét
mặt của Vương Chiêu Mưu. Thấy anh gắp tôm, cậu lập tức đứng
dậy rửa tay lần nữa, quay lại cẩn thận bóc tôm cho sạch rồi hai
tay đưa cho Vương Chiêu Mưu.
Thấy thiếu niên dâng tôm bóc vỏ như dâng báu vật cho mình,
Vương Chiêu Mưu im lặng một lúc, đưa mắt nhìn sang chiếc
găng tay dùng một lần bên cạnh.
Quý Liên Hoắc phản ứng ngay, nhanh chóng bỏ tôm vào chén
nhỏ của Quý Đại Bảo, đứng dậy rửa tay lần nữa, đeo găng tay
dùng một lần trước mặt Vương Chiêu Mưu, bóc thêm một con
tôm khác cẩn thận hơn rồi đưa cho anh.
Vương Chiêu Mưu cảm thấy hơi kỳ lạ, anh ngước mắt lên thì đôi
mắt thiếu niên trong trẻo, dường như đây là cách cậu đền đáp
lòng tốt. Im lặng một lúc, Vương Chiêu Mưu dùng đũa gắp
miếng tôm đã bóc vỏ trong tay thiếu niên đưa vào miệng.
Mắt Quý Liên Hoắc sáng lên, lập tức muốn tiếp tục bóc tôm,
Vương Chiêu Mưu giơ tay, dùng đũa chặn tay cậu lại.
"Tự bóc cho mình được rồi."
"Có chỗ nào em chưa bóc sạch à?" Quý Liên Hoắc cẩn thận
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lao-vuong-khong-muon-lanh/1955735/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.