Thi xong thì phải họp lớp, điều này đã trở thành quy luật cố
định.
Thầy chủ nhiệm một tay ôm bài tập của học sinh, một tay cầm
bảng điểm tổng hợp, hy sinh một tiết tự học toán để tổ chức họp
lớp cho học sinh.
"Lớp trưởng, cán sự học tập, phát hết bài thi xuống." Thầy chủ
nhiệm đặt chồng giấy dày lên bàn ở hàng ghế đầu, lớp trưởng và
cán sự bộ môn nóng lòng bước tới, muốn tận dụng cơ hội phát
bài thi để xem kết quả của mọi người.
Quý Liên Hoắc ngồi trên ghế của mình, dưới tay đè bài tập tự
nhiên tổng hợp đã làm tối qua, thỉnh thoảng lại có cán sự học
tập đến phát bài với ánh mắt đầy kinh ngạc.
Lớp học toàn là tiếng học sinh lật bài thi, Quý Liên Hoắc nhìn bài
thi của mình, ngữ văn 139, toán 140, tiếng Anh 130. Bài thi tự
nhiên tổng hợp được phát cuối cùng, Quý Liên Hoắc nhìn chằm
chằm vào điểm số trên đó, sững sờ trong giây lát.
"Nhận bài thi hết chưa?" Thầy chủ nhiệm trông có vẻ không vui:
"Nhìn điểm của các em đi, câu nào cũng mắc rất nhiều lỗi sai, có
những chỗ lẽ ra không nên bị trừ điểm, các em liên tục mắc lỗi,
thi nhau làm sai! Thầy đã bảo các em bao nhiêu lần rồi, đọc câu
hỏi, đọc câu hỏi! Mà cứ không nghe!"
Thấy nhiều học sinh nhìn bài thi đầy tiếc nuối, thầy chủ nhiệm
hắng giọng: "Kỳ thi thử lần này đã bộc lộ nhiều vấn đề của các
em, có những em tụt hậu, nhưng, cũng có em tiến bộ nhanh
chóng."
Thầy chủ nhiệm cúi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lao-vuong-khong-muon-lanh/1955745/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.