“Thật sao?” Nghĩ đến việc tiểu Nhung Nhung sẽ chấp nhận em trai, em gái, Giang Nhung liền cảm thấy vui vẻ. Như thế cô có thể sinh cho Trần Việt thật nhiều khỉ con đáng yêu, sau này có em trai, em gái ở bên chơi đùa với tiểu Nhung Nhung, tiểu Nhung Nhung sẽ không bao giờ cảm thấy cô đơn nữa.
Trần Việt lại hút máu độc rồi nhổ ra, màu da chỗ mắt cá chân của Giang Nhung đã tốt hơn nhiều, xem ra máu độc đã được xử lý gần hết, chỉ cần Giang Nhung tạm thời không làm vận động kịch liệt, nhất định sẽ không có vấn đề gì lớn.
Tình trạng của Giang Nhung tốt hơn, Trần Việt thở phào nhẹ nhõm, anh đưa tay vuốt ve mặt cô, dịu dàng nói: “Dĩ nhiên là thật rồi, em muốn có con, chúng ta sẽ sinh, chỉ cần em khỏe mạnh trở về cùng anh, chuyện gì anh cũng đều đồng ý với em.”
Nghĩ đến việc có thể sinh em trai, em gái cho tiểu Nhung Nhung, Giang Nhung vui vẻ nói: “Trần Việt à, chúng ta sẽ sinh thêm cho tiểu Nhung Nhung hai em trai và một em gái nhé, như vậy chúng ta có bốn đứa nhỏ, đủ một bàn mạt chược rồi.”
“Được, mọi chuyện đều nghe theo ý em!” Tuy anh không nỡ để cô phải chịu khổ, nhưng cô thích trẻ con, chỉ cần cô vui vẻ, anh đều chiều theo ý cô.
“Trần Việt, em thật sự không muốn trở thành gánh nặng của anh, em vẫn luôn cố gắng hướng về phía trước, em muốn được sóng vai cùng anh, em muốn trở thành một người phụ nữ xứng đôi với anh.” Giang Nhung
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lay-chong-bac-ty/415126/chuong-457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.