“Bây giờ em đang ở đường ăn vặt gần trường bách khoa, có muốn đến không?” Lưu Nghĩa nhỏ nhẹ nói.
“Ở đó đợi anh, anh lập tức đến!” Văn Nhất Phi vừa nghe Lưu Nhĩa nói vậy, lập tức nhảy xuống giường chạy đi.
Lưu Nghĩa nghe trong điện thoại có người ở sau gọi:” thiếu gia, cậu mang lộn giày rồi.”
Khóe miệng Lưu Nghĩa không kìm lòng được nhếch lên.
Thật ra, yêu đương, cũng rất tốt.
Tốc độ của Văn Nhất Phi rất nhanh, thật sự là rất nhanh.
Từ lúc cúp điện thoại tới khi xuất hiện, chỉ có mười mấy phút.
Đối với người đi qua mấy con phố mà nói, thật sự rất nhanh!
May là bây giờ là sáng sớm, trên đường không có xe, nếu không, thì thật sự cũng không tới nhanh như vậy!
Văn Nhất Phi vừa đến liền nhìn xung quanh, nói:” vào giờ này, mà ở đây lại náo nhiệt như vậy!”
Lưu Nghĩa gật đầu nói:” đúng vậy, nghỉ hè rồi, sinh viên cũng tự do.
Cũng có thể nơi này không nghỉ hè cũng náo nhiệt như vậy rồi?”
Văn Nhất Phi chủ động tiến lên trước nắm tay Lưu Nghĩa, hai người đều rất đẹp trai làm cho trước mắt mọi người sáng lấp lánh, vì vậy động tác của hai người nhanh chóng thu hút rất nhiều ánh nhìn.
ồ hihihi sinh viên nữ mê trai vẫn còn rất nhiều.
Lưu Nghĩa không tránh né động tác của Văn Nhất Phi, chịu để anh ta nắm tay, nói:” anh đói không? Em mua đồ ăn cho anh.”
“Được.” Văn Nhất Phi cảm thấy trái tim nhỏ đập rộn ràng.
Rõ ràng là người 30 tuổi rồi, lại rộn ràng giống như là tình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lay-nham-chong-dai-gia/364401/chuong-604.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.