Editor: Waveliterature Vietnam
Mạc Thanh Yên nhìn xuống cái bụng nhỏ phẳng lì của bản thân. Nghĩ đến thời điểm năm năm trước, khi biết bản thân mang thai nàng từng sợ hãi rất nhiều. Từng có suy nghĩ từ bỏ đi đứa nhỏ trong bụng trong lúc bản thân tuyệt vọng nhất.
Loại cảm giác rơi vào tuyệt cảnh lúc ấy khiến cô sợ hãi không biết phải làm sao.
Nhìn dáng vẻ đắc ý của Mạc Thanh Tuyết cô thật muốn bóp chết nàng ta.
Nàng hít sâu nhắm mắt trong đầu liền xuất hiện khuôn mặt đáng yêu của ba đứa nhỏ. Sau khi sanh ba đứa nàng chưa từng cảm thấy hối hận, thậm chí nàng cảm thấy mình thật may mắn khi đã không từ bỏ chúng nó.
Vậy mà Mạc Thanh Tuyết lại ác độc như thế nếu như sanh đứa bé có thể nó cũng đáng yêu như Angel của cô sao?
Nghĩ đến vậy, nàng cười lạnh: " Đáng tiếc Lệ Đình Tuyệt hắn không chạm vào ngươi, nên nhớ đàn ông họ không phải kẻ ngốc."
Nói xong nàng cất bước về phía trước ngay cả liếc mắt nàng cũng không muốn nhìn thấy nàng ta, nàng còn phải nói vài lời với Lệ Đình Tuyệt. Chỉ là hôm nay nhìn thấy Mạc Thanh Tuyết cô đã tin, bởi vì khi nàng nghe âm thanh kia qua máy thu âm thì nàng đã biết cuộc sống cá nhân của của nàng ta có bao nhiêu sự hỗn loạn.
Mạc Thanh Tuyết đuổi theo: " Mạc Thanh Yên ngươi là đang ghen tị với ta đúng không? Chờ tới khi ta sinh cục cưng đến lúc đứa nhỏ gọi ngươi một tiếng dì cũng đừng quá thương tâm nha"
Mạc Thanh Yên xuống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/le-tien-sinh-a-duong-tinh-duyen-cua-nguoi-tham-roi/2643400/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.