Lệ Đình Tuyệt cầm lấy áo vest, rời khỏi công ty. Hắn không thích người khác đi theo, mà chỉ thích đi một mình. Khi đi một mình, hắn thường lái chiếc xe Maybach màu hương cau.
Mười phút sau, xe hắn dừng ở nhà Mạc Thanh Yên. Angela nghe thấy tiếng xe liền chạy xuống lầu.
"Chú..."
Thân hình nhỏ bé trực tiếp nhào vào trong người Lệ Đình Tuyệt, Lệ Đình Tuyệt một tay ôm lấy cô bé, nhìn thấy cái đầu tổ quạ của bé thì không khỏi nhíu mày. Nha đầu kia lúc ngủ nhất định không được hiền lành cho lắm, dường như rất giống cô gái nào đó.
"Các anh con đâu?"
Bàn tay nhỏ bé của Angela sờ sờ khuôn mặt tuấn tú của hắn, cảm thấy chú này rất đẹp trai, vì thế hôn một cái "bẹp" trên má hắn.
Lệ Đình Tuyệt được cô bé này làm cho vui vẻ hơn, khóe miệng lộ ra ý cười càng mê hoặc.
"Các anh con đi học võ rồi ạ."
Lệ Đình Tuyệt nhíu mày, đứa trẻ ba bốn tuổi mà đã bắt đầu học đánh nhau sao?
" Bởi vì các anh phải bảo vệ con với mẹ... À, bảo vệ con và dì nhỏ. Bọn con đều là con gái, các anh ấy là con trai."
Angela mới bốn tuổi tuy rất thông minh nhưng chỉ số thông minh vẫn không cao bằng hai anh. Cho nên khi giải thích vẫn có chút nói năng lộn xộn, mà Lệ Đình Tuyệt lại nghe hiểu.
"Bố mẹ các con đâu?"
Chỉ nghe thấy cô bé nói đến dì mà không thấy nhắc đến bố mẹ.
Angela từ nhỏ chỉ biết mẹ một mình nuôi ba anh em rất vất vả. Hơn nữa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/le-tien-sinh-a-duong-tinh-duyen-cua-nguoi-tham-roi/2644730/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.