Thẩm Khước che nửa mặt nằm ở trên giường lăn qua lăn lại.
“Cô nương, ngậm một ngụm nước ấm đi.” Niếp Tuyết có chút bất đắc dĩ đưa nước ấm cho Thẩm Khước.
Thẩm Khước từ giữa chăn bông nhô đầu ra, ngụm nước ngậm trong miệng cũng chưa nuốt xuống, qua rất lâu mới nhổ ra vào trong ống nhổ mà Niếp Tuyết đưa đến.
Nàng có chút nhụt chí ngồi ở mép giường, nói: “Nhất định đừng để cho tiên sinh biết gần đây ta đau răng! Không dễ gì chàng mới cho phép ta ăn đồ ngọt!”
Niếp Tuyết gật đầu, nói: “Chúng ta không dám nói, nhưng cô nương chắc cũng giấu không nổi đâu. Hơn nữa nếu cứ để nó đau như vậy cô nương không sợ răng sẽ bị sâu sao?”
“Không được nói bậy!” Thẩm Khước trừng mắt nhìn nàng.
Lục Nghị đang ngồi bên cửa sổ tỉa hoa thở dài, bất đắc dĩ lắc lắc đầu.
Hồng Nê bưng một hộp đồ ăn vào, nàng mở hộp, lấy ra một chén nhỏ bằng sứ bên trong, trong chén nhỏ đựng nửa chén thuốc Bắc. Nàng có chút do dự nói: “Cô nương, người thật sự muốn uống cái này sao?”
Lục Nghị và Niếp Tuyết đều nhíu mày.
Thẩm Khước ngồi dậy, nhìn chằm chằm vào chén sứ cũng có chút do dự.
“Nô tỳ thấy hay là đừng uống nữa, cẩn thận tổn hại đến thân thể cô nương.” Lục Nghị buông cây kéo, lo lắng nói.
“Đúng đó, nếu như bị tiên sinh phát hiện cô nương uống cái này, so với phát hiện cô nương ăn ngọt đến đau răng còn đáng sợ hơn.” Niếp Tuyết cũng nói.
Thẩm Khước lắc lắc đầu, nói: “Được rồi, mấy người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/len-nham-kieu-hoa/2024312/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.