Tô Yên nở nụ cười: “Lần đầu tiên tôi gặp một người nhát gan nhu nhược lại có thể ăn nói trơn tru thành ưu điểm như thế.”
Sở Hướng Nam nghe vậy thì không nhịn được, nhớ tới ngày đó mình lộ ra vẻ sợ sệt trước Lý Văn, lại bị Tô Yên chế giễu, thẹn quá hóa giận: “Tô Yên, em đắc tội với nhà họ lý, nhà họ Lý chắc chắn sẽ tìm em tính sổ, chỉ cần em tỏ ra khuất phục yếu thế anh tìm cha anh ra mặt, chúng ta cùng đến nhà họ Lý một chuyến, thay em giải quyết.”
“Sở Hướng Nam, ở trong lòng anh, tôi còn kém hơn nhiều so với dã tâm của anh, anh cũng không thật lòng mà đối đãi với Tô Yên tôi, đừng ở đây giả vờ thâm tình nữa, anh chỉ là không cam lòng mà thôi, nếu như tôi vì anh mà tìm chết, trong lòng anh có lẽ ngay lập tức cảm thấy thoải mái.”
Lời nói của Tô Yên đã vạch trần tâm tư của Sở Hướng Nam.
Anh ta đúng là không cam lòng.
Đảo mắt một cái Tô Yên đã chạy theo người khác, không thèm ngó ngàng gì tới anh ta nữa, bảo anh ta làm sao cam lòng?
Yêu nhau với Tô Yên một năm, ngay cả đầu ngón tay cũng chưa từng chạm qua, Tô Yên lại xinh đẹp như vậy, sao anh ta có thể để người khác dễ dàng được lợi?
Sở Hướng Nam đã sớm tính toán xong rồi, với tình cảm của Tô Yên dành cho anh ta, chỉ cần anh ta cố gắng dỗ dành một chút, có thể làm cho Tổ Yên cam tâm tình nguyện làm người thứ ba
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/len-nham-xe-hoa-cuoi-chong-nhu-y/1004930/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.