Edit: Cẩn
Beta: Lan Hương
Như Phong một đường chạy đi, kỳ thật nàng cũng không biết mình phải đi đâu, chỉ vì nếu tiếp tục ở học viện thì nàng không có cách nào đối mặt với Dục Tước và Dục Tuyên, dù sao cũng là tự tay mình đã đưa vật đó cho Vân Thiên Trạch.
Như Phong cười khổ, không cần Vân Thiên Trạch hao tâm tổn trí tới giành, chính cô đã tự động dâng lên tới cửa.
Nàng bây giờ cái gì cũng không muốn nghĩ, nhưng có một việc không hề nghi ngờ, nàng rất muốn gặp Vân Thiên Trạch.
Một đường chạy thẳng, một đường mờ mịt, có chút cảm giác ngu ngốc, Như Phong cười khổ, đại khái là do mười chín năm kiếp trước cùng mười bảy năm kiếp này chưa từng có kinh nghiệm về mặt này đi, vì vậy nhất thời không biết phải làm gì, cho nên hiện tại mới khó chịu như vậy.
Thế giới này…quả nhiên không đơn giản! Như Phong cảm thán, có cảm giác mình trước kia quá thuận buồm xuôi gió rồi.
Như Phong nặng nề cảm khái, hai mắt chuyển động không có mục tiêu, trong giây lát thì đụng phải người, Như Phong kinh ngạc tỉnh lại, xoa xoa cái hông bị đụng phát đau, nhìn một chút vào người đã tông vào mình, hóa ra là một tiểu hài tử, ánh mắt khẽ chuyển lại lơ đãng phát hiện, theo hướng tiểu hài tử biến mất xuất hiện một cỗ xe ngựa bình thường.
Chính yếu này là, chính yếu là làn gió thổi qua, màn xe tốc lên, trong xe ngựa bỗng dưng lộ ra nửa mặt của tiểu Thanh!
Như Phong cả người chấn động, chân vội chạy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/leng-keng-hong-nhan-phong-thai-hanh-thien-ha/2406051/chuong-78.html