Chương 8: Cậu ta không phải bông hoa trắng đáng thương Lục Từ có vẻ hơi bất mãn vì anh liên tục thất thần trong tối nay, chạm vào đầu ngón tay anh nói: “Đừng nói về người khác nữa, nói chuyện chúng ta đi.” Thu Diễm nâng ly rượu lên uống một ngụm, ánh mắt vô thức nhìn bên ngoài cửa sổ: “Nói chuyện gì.” “Anh và em.” Lục Từ nói từng câu từng chữ, “Anh biết em có vài khúc mắc chưa gỡ, có vài lời cả đời này anh không thể nói với người khác, nhưng anh mong em biết.” Bây giờ Thu Diễm đã rất quen thuộc với thái độ này của anh ta, cũng rất không thích. Cho dù Lục Từ có vẻ nói thật lòng mình, nhưng Thu Diễm cảm thấy mình rất khó để thông cảm. Anh đã chấp nhận việc Lục Từ từ chối anh, họ hoàn toàn có thể quay về trạng thái bạn bè như trước. Thật ra bầu không khí tối nay không tệ, nếu Lục Từ không nói lời này thì tốt hơn. Thu Diễm miễn cưỡng lên tinh thần với tâm trạng sắp họp, “Thật ra cũng không có chuyện gì to tát đâu.” Lục Từ ngước mắt nhìn anh, nhưng không nói gì, một lát sau mới nói: “Có một số việc anh mãi chưa nói với em. Lúc tốt nghiệp anh có cơ hội ở lại viện kiểm sát thành phố, khi đó có rất nhiều người ghen tị với anh, nói anh thân với gia đình cô như thế, nói giúp anh một câu trong hệ thống là có thể ở lại. Nhưng anh chưa bao giờ nghĩ vậy, cảm thấy những người này đều không có mắt nhìn, anh nghĩ dù anh ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lenh-truy-bat-tinh-yeu-cua-vien-chuc-tam-tha/2861810/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.