Một nam nhân mà chỉ riêng bóng lưng cũng đã khiến đầu độc lòng người như vậy, thật là làm cho con người ta khó có thể tiếp thu. Thường Hy mặc dù là một mỹ nhân tuyệt sắc nhưng mỗi lần nhìn thấy Chuyên Tôn Nhạc Đan đều bị dung mạo của hắn hấp dẫn, cả người hắn đều mang theo một loại cảm giác… bi thương như có như không, lúc nào cũng có thể khiến cho lòng nàng mềm nhũn ra.
Đây là một loại cảm giác rất khó nói thành lời, giống như ưu thương trên người hắn tùy thời có thể chui vào lòng của ngươi, để cho ngươi cũng vì thế mà ưu thương theo, không kìm được mà đắm mình vào trong thế giới của hắn.
Mặc dù bước chân của Thường Hy rất nhẹ nhưng Chuyên Tôn Nhạc Đan vẫn cảm nhận được có người đến, chậm rãi quay đầu lại, thấy người đến là Thường Hy, khóe miệng lộ ra một nụ cười vui vẻ: “Thường Hy, sao nàng lại đến đây?”
Nhìn thấy Thường Hy, cảm thấy vui vẻ là phản ứng chân thật của hắn, trong tích tắc ấy ánh mắt của hắn cũng sáng lên, ưu thương trên người dần dần nhạt bớt.
Nhìn thấy hắn cao hứng như thế, Thường Hy cũng vui vẻ theo, nhẹ nhàng bước thẳng qua, cười nói: “Tôi đi ngang qua liền vào nhìn một chút, không nghĩ tới thật sự có thể gặp được anh.”
Thường Hy mím môi cười nói, đi tới ngồi đối diện với Chuyên Tôn Nhạc Đan, nhìn khung cảnh đỏ rực xung quanh, nhẹ nhàng nói: “Hoa này nở ra thật là xinh đẹp, nghe nói là mang từ quốc gia của các anh tới, có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lenh-truy-na-dong-cung-ai-phi-dung-voi-tron/2172266/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.