Nghiễm Nhân thật lười xem bọn họ diễn tuồng, nàng khẽ cong môi, phe phẩy chiết phiến đứng dậy."Phù dung hoa hôm nay thật chẳng ra làm sao, kéo theo ruồi bọ ở đâu đến không biết."Phong Di và Phong Du nghe nàng nói âm thầm cười vui sướng khi người gặp hoạ, không hổ là vương phi nhà bọn họ! Vốn dĩ Lệnh Thiên Liễm sắp xếp bọn họ theo hầu hạ nàng, chủ yếu là bảo vệ nàng, nhưng so ra không cần thiết nha!Đám người kia nghe nàng nói cũng đại biến sắc, một nữ nhân không rõ lai lịch lại dám khinh bạc bọn họ!!!Đoan Mộc Hy im lặng nãy giờ cũng lên tiếng.
"Ngươi thật quá đáng! Dám nói quận chúa là sâu bọ nha...!Đây là ỷ sủng sinh kiêu, không màng phép tắc..."Không hổ là tỷ muội đồng lòng, kẻ xướng người hoạ, không sợ thiên hạ đại loạn.Ngự Thư cũng thật phối hợp, dung nhan phiếm hồng, trong đôi mắt xinh đẹp còn bao phủ làn sương, bất cứ khi nào cũng có thể như mưa trút xuống, làm cho người ta không nhịn được muốn yêu thương."Tỷ tỷ, Thư nhi chỉ muốn đến chào hỏi tỷ tỷ, không ngờ tỷ tỷ lại ghét bỏ Thư nhi như vậy..."Đúng lúc này Lệnh Thiên Liễm đi đến, thu một màn này vào trong phượng nhãn...Tuồng này diễn cũng thật là khéo làm sao!"Liễm ca đừng trách tỷ tỷ, có lẽ Thư nhi làm cho người ta chán ghét...!hức...!hức..."Ngự Thư vừa khóc vừa chạy đến ôm chầm lấy hắn, dáng vẻ ủy mị thướt tha.
Hai tỷ muội nhà kia vui sướng khi người gặp hoạ, ta một câu ngươi một câu, tìm ra hàng chục tội danh đổ lên người nàng."Vương gia, ngài
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/liem-nghiem-hoa-mong/80779/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.