Tô Trữ Xuyên im lặng đứng giữa phòng, đối mặt với Đường Nhạc nhưng một từ cũng không thể nói ra lời.
Trong nháy mắt, hắn cảm thấy mọi thứ trước mắt đều vô cùng xa lạ, vừa xa lạ vừa lãnh khốc.
Hắn ở đây, hai lần thân mật với Đường Nhạc, mặc dù kí ức không hề tốt đẹp, thế nhưng dù sao Đường Nhạc cũng từng chạm vào cơ thể hắn, dù sao cũng từng hôn môi hắn không biết bao nhiêu lần, vì thế hắn không kiềm chế được tự nảy sinh ra một chút tình cảm nhẹ nhàng.
Thế nhưng giờ phút này, hắn cảm thấy rất chóng mặt.
Chỉ có hắn xem chuyện này là quan trọng. Khoảng cách chỉ có hai bước chân thế nhưng hắn chưa bao giờ thấy nó lại xa đến như vậy.
Chuyện này tuy rằng rất thống khổ nhưng cứ xem như là một chút ngọt ngào mơ hồ, trong mắt người kia, đây cũng không phải là một vấn đề to tát gì.
Nhận thức được điều này, Tô Trữ Xuyên cảm giác được trong ngực mình bất giác có cảm giác trống rỗng.
“Được rồi, cởi quần áo ra.”
Uống xong ly rượu, vẻ mặt Đường Nhạc hiện lên một tia lười nhác, bỏ cốc thủy tinh xuống bàn, xoay người cởi bỏ quần áo ném lên trên sô pha. Khi y xoay người lại, mới phát hiện Tô Trữ Xuyên vẫn cúi đầu đứng ở chỗ cũ, cả người cứng ngắc, căn bản không hề nhúc nhích.
Đường Nhạc có chút mất hứng nhíu mày, trên cơ thể chỉ còn khoác hờ chiếc áo sơ mi xám có ý muốn bước qua phía hắn, thế nhưng khi y vừa bước một bước, Tô Trữ Xuyên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/liep-loc-san-loc/1199111/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.