Edit: Yển
Beta: Phong Lưu Quân
Tuyên Cơ: “Đi đâu?”
“Phòng cách ly của Tổng cục, nhanh lên!”
Cơn buồn ngủ của Tuyên Cơ đã tiêu tan sạch sẽ từ ngay khi bò dậy, còn chưa kịp suy nghĩ kỹ việc này, da đầu đã ngứa ran, hắn cầm kiếm đi thẳng đến tòa nhà Cục Dị khống.
Tầng sáu mươi dưới lòng đất trụ sở chính Cục Dị khống Tây Sơn, cả một tầng đều là “phòng cách ly”, dùng để gửi các loại vật phẩm “nguy hiểm” tạm thời chưa biết xử lý thế nào.
Từ rất xa, Tuyên Cơ đã trông thấy Tiêu Chinh đang chờ mình ở cửa, vừa định đi vào thì đã bị gọi giật lại: “Chủ nhiệm Tuyên, đợi chút, mang đồ phòng hộ vào đã!”
Quần áo phòng hộ ba tầng trong ba tầng ngoài, ba nhân viên hành chính vây quanh hắn bọc mười phút. Tuyên Cơ vừa giơ tay mặc cho bọn họ loay hoay, vừa thuận miệng nói đùa, “Tay nghề gói bánh chưng của các anh không tệ đâu, là phái ngọt hay phái mặn thế?”
Thịnh Linh Uyên ở trong trọng kiếm có thể nghe rõ mồn một hô hấp và nhịp tim của hắn – tim tiểu yêu này lúc bỏ thứ “truyền âm ngàn dặm” kia xuống là đập nhanh nhất, sau đó hắn nín thở giây lát, dọc đường từ từ chậm lại, khi tới nơi này đã xấp xỉ lúc hắn nằm xuống ngủ.
“Xem ra cũng có chút khôn khéo.” Thịnh Linh Uyên thầm nghĩ.
“Ồ, các anh cũng đều là người bình thường à? Người bình thường sao lại muốn làm việc này… Hầy, ai mà chả thế, công việc của tôi vừa nguy hiểm vừa phải bảo mật, đều là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/liet-hoa-kieu-sau/2091210/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.